Chuẩn đoán viêm gan A
– Xét nghiệm huyết thanh học
Trong chẩn đoán ban đầu của viêm gan cấp, viêm gan virus nên được phân biệt với các rối loạn gây vàng da khác không do viêm gan gây ra.
Nếu nghi ngờ là viêm gan vi-rút cấp tính, các xét nghiệm sau đây cần thực hiện để sàng lọc vi-rút viêm gan A, B và C:
– Kháng thể IgM kháng HAV (IgM anti-HAV)
– Kháng nguyên bề mặt viêm gan B (HBsAg)
– Kháng thể IgM kháng lõi vi-rút viêm gan B (IgM anti-HBc)
– Kháng thể kháng vi-rút viêm gan C (anti-HCV) và ARN viêm gan C (HCV-RNA)
Nếu xét nghiệm IgM anti-HAV dương tính thì kết quả chẩn đoán viêm gan A cấp tính. Kháng thể IgG kháng HAV (IgG anti-HAV) được thực hiện (xem thêm Bảng: Huyết thanh học viêm gan A) để phân biệt giữa đợt cấp với tiền sử lây nhiễm bệnh trước đó. Xét nghiệm IgG anti-HAV dương tính cho biết gợi ý tiền sử nhiễm HAV hoặc suy giảm miễn dịch. Không còn xét nghiệm khác cho viêm gan A.
HAV chỉ xuất hiện trong huyết thanh trong trường hợp nhiễm trùng cấp tính, không thể phát hiện được bằng các xét nghiệm trên lâm sàng.
Kháng thể IgM thường sẽ xuất hiện sớm trong nhiễm trùng và đạt đỉnh trong khoảng 1-2 tuần kể từ khi có vàng da. Kháng thể này sẽ giảm dần trong vòng vài tuầnsau đó, tiếp theo sự hình thành kháng thể IgG bảo vệ (IgG anti-HAV) và thường tồn tại suốt đời. Do đó, kháng thể IgM là marker của nhiễm trùng cấp tính, trong khi đó IgG anti-HAV chỉ sẽ cho biết đã bị lây nhiễm HAV trước đó và có khả năng miễn dịch khi tái nhiễm.

Nhận xét
Đăng nhận xét